Một buổi sáng đẹp trời khi vừa ngủ dậy, bạn Chồi nghe tiếng Chị Hai và Ba í ới ngoài vườn trên sân thượng. Lòng đầy mơ hồ, tớ ngái ngủ lò mò bước ra thì thấy cả hai đang tụm bên cạnh một bậu dừa nước nhỏ chụp choẹt một thứ gì đó.
Thứ gì đó thiệt ra là một em sâu xanh mập ú đang núc ních bò trên lá 🐛🌱.
Bảo chứ bạn Chồi mà nghe thấy con côn trùng không chân lông lá là sợ lắm. Vườn Ba hay xuất hiện những vị khách không mời mà đến, mà có nhiều vị thì trông chẳng dễ thương chút nào 🥲. Tớ từng bắt một em sâu dài tầm 5cm với vẻ ngoài khá là không-được-xinh-xắn-cho-lắm. Mặc dù đã đeo bao tay nhưng gai ốc phải nói là cứ nổi lên khắp người. Mỗi lần thế phải tự nhủ trong lòng: “Đeo bao tay rồi, nó không làm hại gì mình cả”; riêng chữ “vô hại” thì niệm chú 100 lần. Mặc dù cuối cùng cũng bắt được thành công, nhưng cái cảm giác em ý ngọ nguậy dưới bàn tay vẫn làm mình rùng mình khi nhớ lại 🤣.
Nhưng mà em sâu này thì xinh lắm nhé! Mình màu xanh lục lại ú nu, không nhiều lông như em kia mặc dù to hơn phải gấp rưỡi. Chồi thấy em ý dễ thương cũng ra ngắm với Chị Hai và Ba. Chị còn lấy điện thoại ra quay nữa. Nói chung là xinh thì xinh nhưng Chồi cũng không dám bắt; cứ để cho em nó tự do vậy luôn.
Lạ một cái là con gì sống trên vườn Ba cũng béo tốt cả. Đúng là của nhà trồng tự nhiên ;>.